Skip to main content

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - KHÔNG ĂN THÌ TAO CHO ÔNG LÝ ĂN

Một nhà nghèo ở cạnh nhà giầu. Anh nhà giàu cứ cậy thế lực lấn dần sang đất vườn nhà của anh nhà nghèo. Anh nhà nghèo bực lắm. Anh ta đến nhờ Lý trưởng nói cho một tiếng rồi sẽ trả ơn. Lý trưởng đến nói với nhà giàu:
- Giàu vì ruộng chứ đâu phải vì giàu vì một tí đất, lấn sang vườn nhà nó làm gì.
Từ đó nhà giàu thôi không lấn nữa.

Anh nhà nghèo đang nuôi con chó choai, hứa lớn lên sẽ thịt giả ơn Lý trưởng. Tháng sau nữa, Lý trưởng lại đến, khen con chó mập rồi nói:
- Thịt được rồi đấy.
Chủ nhà nói:
- Thưa ông, chó già gà non. Chờ nó già thêm tí nữa ăn thịt mới ngon.
Cách một tháng nữa, Lý trưởng lại đến giữa lúc đứa bé con chủ nhà bậy ra. Anh chủ nhà hô “ông chó” đến để dọn đi. Nhưng con chó chỉ dòm rồi ngoắt đuôi chứ không ăn. Anh liền mắng chó:
- Mi có ăn đi không? Không ăn thì ông cho ông Lý ăn đó!

Comments

Popular posts from this blog

TẠI CÔ

Cô giáo bảo Vova: - Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi. - Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ nữa. - Em không đùa đấy chứ? - Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại. Em nói rõ hơn đi? - Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.

BỆNH KINH PHONG

Vova 5 tuổi đi dạo phố với mẹ, bỗng thấy giữa đường có 2 con chó, 1 trên 1 dưới. Vova lấy làm lạ hỏi: - Mẹ ơi, 2 con chó nó đang làm gì vậy hở mẹ? - Ờ………..ờm…………nó đang cõng nhau đó con…. - Thế nó cõng nhau đi đâu vậy, mà con kia đâu có què đâu sao mà phải cõng? - À………. thì con trên bị bệnh nên con kia cõng nó đi chữa bệnh đó con. Vova reo lên: - À , con biết rồi…. con đó nó bị bệnh kinh phong phải không? Hèn chi nó cứ giựt tới giựt lui hoài… kinh quá………

TRUYỆN CƯỜI TÌNH YÊU -THÀNH THẬT KHAI BÁO

- Nàng: Anh có hút thuốc bao giờ không? - Chàng: Không bao giờ. - Nàng: Vậy anh có uống rượu chứ? - Chàng: Đời anh chưa từng uống một giọt rượu nào. - Nàng: Thế còn cờ bạc? Chắc anh cũng có chơi chứ? - Chàng: Không khi nào, em biết đấy. - Nàng: Vậy ngoài em ra, anh còn để ý đến cô nào không? - Chàng: Em phải tin anh chứ. Anh chỉ có duy nhất em mà thôi! - Nàng: Nhưng anh cũng phải có một thói xấu gì đó chứ? - Chàng: À, đúng là thỉnh thoảng anh có hay nói dối.