Skip to main content

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - HAI KIỂU ÁO

Một ông quan lớn đến hiệu thợ may may một cái áo thật sang để tiếp khách. Biết quan xưa nay nổi tiếng luồn cúi quan trên, hách dịch với dân, người thợ may hỏi:
- Xin quan lớn cho biết ngài may chiếc áo này để tiếp ai ạ?

Quan chạm lòng tự ái, cau mày lại:
- Nhà ngươi muốn biết như thế để làm gì?
Người thợ may liền đáp:
- Thưa ngài, con hỏi để may cho vừa. Nếu ngài mặc hầu quan trên thì vạt
đằng trước phải may ngắn đi dăm tấc, còn nếu ngài mặc để tiếp dân đen, thì
vạt đằng sau phải may ngắn lại.
Quan ngẫm nghĩ một hồi, gật gù cho là chí lý, truyền:
- Thế thì nhà ngươi may cho ta cả hai kiểu.

Comments

Popular posts from this blog

TẠI CÔ

Cô giáo bảo Vova: - Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi. - Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ nữa. - Em không đùa đấy chứ? - Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại. Em nói rõ hơn đi? - Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.

LÀM GÌ

Cô giáo: - Petia, bố em làm nghề gì? - Kỹ sư - Lena, thế bố em làm nghề gì? - Giám đốc nhà hát - Vova, thế còn bố em? - Ông ấy chết rồi. - Thế ông ta làm gì trước khi chết? - Rên rỉ

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - TỐC ĐỘ PHÁT TRIỂN CÁC NƯỚC

Trong một cuộc thi về tốc độ phát triển các nước trên thế giới, Có 3 nước tham gia là Mỹ, Nhật và Việt Nam. Nước Mỹ lên tiếng trước... - "Nước tôi là số 1, Nếu chúng tôi đào xuống đất 10m thì phát hiện ra dây điện ngầm...trong khi các anh còn chưa có dây điện trần. Nguồn điện bắt đầu từ đó." - Nước Nhật tức giận..."Như thế mà cho là phát triển hả? Nếu như chúng tôi đào xuống 50m thì đó là nơi chúng tôi chôn dây cáp quang...Đó là lúc internet xuất hiện đầu tiên." Đến lượt Việt Nam: Loay hoay mãi chẳng biết làm sao? Nhưng vì cuộc thi nên cũng phải đào... Đào mãi, đào mãi chẵng thấy dây gì..Suy nghĩ một hồi rồi trịnh trọng tuyên bố: - "Các nước mấy chú còn lạc hậu quá.! Chúng tôi đào hoài mà không thấy gì chứng tỏ lúc bấy giờ nước tôi đã bắt đầu dùng wireless (không dây)..."