Skip to main content

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - TÊN NHÀ GIÀU BỊ CHƠI KHĂM

Tại vùng nọ có tên nhà giàu lúc nào cũng vênh vang tự đắc cho là trong thiên hạ không ai lắm của, thông minh bằng mình. Một hôm nhà nó có giỗ, những khách được mời lại phỉnh phờ thêm làm hắn càng kiêu hãnh. Ðể chứng thực điều đó trước mọi người đang ăn uống, hắn cho đầy tớ đi gọi một người nghèo nhất trong làng đến bảo:
- Nhà ngươi hãy kể cho ta nghe một chuyện gì mà ta cho là nói khoác, ta sẽ cho nhà ngươi nửa gia sản và gả con gái cho, Bằng không, nhà ngươi phải đi ở không công cho ta suốt đời.
Anh nhà nghèo đứng nghĩ một lúc rồi xin kể : “Có một cái nhà tranh bị cháy, chỉ cháy rui mà không cháy tranh”. Mọi người cho đó là chuyện nói khoác, nhưng tên nhà giàu bảo :”Khoác lác gì, cố Bợ thường làm được chuyện ấy”.
Anh xin kể chuyện thứ hai :”Chắc ông đây cũng như bà con đều biết vợ tôi chết cách đây đã hai năm. Năm qua, hai con tôi cũng chết. Hôm vừa rồi vợ tôi sống lại về thăm tôi và bảo tôi, nếu thong thả thì đi thăm hai con. Tôi đi ngay, Vợ tôi liền chắp cho tôi đôi cánh và bảo tôi bay đi. Tôi bay lên trời. Ðiều kì lạ là tôi thấy hai con tôi đều mạnh khoẻ và giàu sang…”.
Nghe đến đây, tên nhà giàu chen lời vào, hỏi:
- Thế anh có gặp cha ta không ? Chắc cha ta cũng sống nhàn hạ lắm nhỉ ?
Anh nhà nghèo vẫn thủng thẳng kể tiếp: “Vợ tôi bảo tôi hãy ở đây vài ngày với vợ con. Vừa lúc đó ông thân sinh của ông chạy ra. Ông thân sinh của ông thong thả lắm, chỉ làm công việc giặt giũ quần áo cho vợ con tôi thôi”.
Tên nhà giàu nghe đến đây giận tím mặt:
- Ðồ lếu láo, thằng nói khoác !
Nhưng quát xong hắn biết là dại mồm, song biết nói sao, đành phải chia đôi gia tài và gả con gái cho anh nhà nghèo.

Comments

Popular posts from this blog

TẠI CÔ

Cô giáo bảo Vova: - Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi. - Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ nữa. - Em không đùa đấy chứ? - Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại. Em nói rõ hơn đi? - Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.

LÀM GÌ

Cô giáo: - Petia, bố em làm nghề gì? - Kỹ sư - Lena, thế bố em làm nghề gì? - Giám đốc nhà hát - Vova, thế còn bố em? - Ông ấy chết rồi. - Thế ông ta làm gì trước khi chết? - Rên rỉ

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - TỐC ĐỘ PHÁT TRIỂN CÁC NƯỚC

Trong một cuộc thi về tốc độ phát triển các nước trên thế giới, Có 3 nước tham gia là Mỹ, Nhật và Việt Nam. Nước Mỹ lên tiếng trước... - "Nước tôi là số 1, Nếu chúng tôi đào xuống đất 10m thì phát hiện ra dây điện ngầm...trong khi các anh còn chưa có dây điện trần. Nguồn điện bắt đầu từ đó." - Nước Nhật tức giận..."Như thế mà cho là phát triển hả? Nếu như chúng tôi đào xuống 50m thì đó là nơi chúng tôi chôn dây cáp quang...Đó là lúc internet xuất hiện đầu tiên." Đến lượt Việt Nam: Loay hoay mãi chẳng biết làm sao? Nhưng vì cuộc thi nên cũng phải đào... Đào mãi, đào mãi chẵng thấy dây gì..Suy nghĩ một hồi rồi trịnh trọng tuyên bố: - "Các nước mấy chú còn lạc hậu quá.! Chúng tôi đào hoài mà không thấy gì chứng tỏ lúc bấy giờ nước tôi đã bắt đầu dùng wireless (không dây)..."