Skip to main content

Posts

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - CHỈ TIÊU CHỮ LẺ

Có ông thầy đồ dốt, nhưng lại muốn học trò đến đông học nên hay xổ chữ. Ai đến chơi ngồi chuyện là ông ta tìm cách hỏi cho được vài câu chữ nho, tuôn ra hàng tràng những “chi hồ giả dã”, ra vẻ ta đây học thông, lắm chữ. Bà vợ ở trong nhà, nghe mãi, sốt ruột, một hôm, ngồi ăn cơm khẽ bảo chồng: - Ông ạ! Ông có một dúm chữ thì để làm lưng làm vốn, chứ gặp ai ông cũng vung vãi ra như thế, còn gì nữa mà làm ăn. Ông ta mắng vợ: - Bà biết gì mà nói! chữ của thánh hiền có phải như tiền bạc đâu, cứ tiêu là hết. Với lại đó là mấy chữ lẻ, còn vốn của tôi thì tôi xếp trong bụng này kia mà. Tôi chỉ tiêu những chữ lẻ đấy chứ!
Recent posts

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - TÀI NÓI LÁO

Có một anh giàu rất sành về khoa nói láo, những câu chuyện anh ta bịa ra thần tình, khéo léo đến nỗi nhiều người đã biết tính anh ta rồi, mà vẫn mắc lừa. Nhờ cái tài ấy, anh ta nổi tiếng khắp vùng. Tiếng đồn đến tai quan. Một hôm, quan đòi anh ta đến nha môn, chỉ vào chồng tiền và một cây roi song to tướng để trên bàn: - Ta nghe đồn anh nói láo tài lắm, lâu nay thiên hạ bị anh lừa nhiều rồi. Bây giờ anh hãy bịa ra một chuyện gì lừa được ta thì ta thưởng cho ba mươi quan tiền. Trái lại, anh không lừa nổi ta, thì sẵn chiếc roi song kia, ta cho anh ba chục roi. Anh nói láo nghe xong, gãi đầu gãi tai, bẩm: - Lạy quan lớn, đèn trời soi xét. Quả bấy lâu nay con mắc tiếng oan, con có nói láo bao giờ đâu ạ! Nguyên con có ông tằng tổ đời xưa đi Sứ bên Tàu, đem về được một bộ sách nói toàn chuyện lạ, con xem thấy hay hay, đem kể lại, nhưng chẳng ai tin, cứ bảo rằng con nói láo… Câu trả lời gợi tính tò mò của quan. Quan liền bảo: - Thế à? Vậy anh có thể cho ta mượn xem được không?

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - CÔ DÂU THỬ TÀI CHÚ RỂ

Tối hôm động phòng, cô dâu đóng cửa buồng không cho chú rể vào, ra một vế câu đối, bảo đối được mới mở cửa. Cô dâu đọc: Hang Thiên Thai, then khóa động đào, đóng chặt lại kẻo chàng Lưu quen lối cũ  Cô dâu đã dùng điển “Lưu thần nhập Thiên Thai” để ra câu đối. Nhưng cú rể không phải tay vừa, dùng luông điển “Bái Công nhà Hán dẫn quân vào cửa Hàm Cốc”, đôi lại: Cửa Hàm Cốc, lỏng khuôn tạo hóa, mở toang ra cho ông Bái dân quân vào.  Cô dâu chịu là đối giỏi và mở toang ngay cửa ra để đón chú rể vào.

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - ANH HAI VỢ

Một anh chàng hai vợ, tối đến phải ngủ chung với vợ lớn ở nhà trong, còn vợ bé thì nằm nhà ngoài. Một đêm, trời đã về khuya, cô vợ bé hát: Ðêm khuya, gió lặng sóng yên, Lái kia có muốn, ghé thuyền sang chơi. Anh chồng muốn ra với vợ bé nhưng bị vợ cả ôm giữ, mới đáp rằng: Muốn sang bên ấy cho vui, Mắc đồn lính gác khó xuôi được đò. Nghe thấy vậy, chị vợ cả liền hát: Sông kia ai cấm mà lo, Muốn xuôi thì nộp thuế đò rồi xuôi. Cô vợ bé đáp: Chẳng buôn chẳng bán thì thôi, Qua đồn hết vốn, còn xuôi nỗi gì. Chẳng hiểu sau đó anh chồng có “xuôi” được không?

TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - ĐÙA DAI

Một sinh viên năm thứ nhất vào thăm bác ở Hà nội đúng lúc bác đang ăn cơm - Cháu chào bác ạ - À, cháu đấy à? Ăn cơm chưa? - Dạ cháu chưa ăn ạ - Cháu cứ đùa, bác là bác hỏi thật đấy - Dạ cháu chưa ăn thật ạ - Thằng này, chỉ được cái đùa dai. Thế ăn thật chưa? - dạ cháu chưa ăn thật mà - Uhm.. bác có lòng thành hỏi thật mà mày cứ đùa với bác hòai. Bác hỏi lần nữa nhé: ăn thật hay chưa nào? - Dạ cháu ăn rồi ạ - Ừ có thế chứ, phải thật thà vậy chứ